Nguyên Đỗ

Thưởng Ngọan Vườn Thơ


Đi dạo mãi những vườn thơ lãng mạn
Hồn lâng lâng ướt át nhớ người ta
Vần thơ kia ôi xao xuyến đậm đà
Thầm ao ước một ngày ta hiện diện


Những vần thơ trong cuộc đời đổi biến
Biết là thơ lòng dạ vẫn xốn xao
Biết là thơ tâm trí vẫn dạt dào
Như khúc nhạc vĩ - dương cầm giao hưởng


Anh ngồi đây thả hồn vào mơ tưởng
Đọc từng bài rung cảm với muôn phương
Ôi tình yêu đường dẫn tới thiên đường
Hay địa ngục để tình nhân đau khổ


Dạo vườn thơ thấy những duyên kỳ ngộ
Cảm nhận tình huyền diệu lắm em ơi
Vì tình yêu nở những đóa hoa đời
Vì tình yêu  lắm đóa sầu héo úa


Nên cẩn thận, phải vô cùng chọn lựa
Trúng người thương, chẳng phải đụng là thương
Thương vội vàng, thương khờ dại, tai ương
Phải tính tới, tính lui cho thật kỹ


Khi lựa chọn, hãy tìm người tri kỷ
Người thật lòng, không phải chỉ ba hoa
Để tình yêu tình bạn mãi thăng hoa
Không mờ nhạt, trách nhau, qua năm tháng



 

Được bạn: HB 13.03.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thưởng Ngọan Vườn Thơ"